Đọc Truyện. Năm năm ngứa ngáy - Đang tiến hành - Trà Trà Đáng Yêu. Giới thiệu truyện ngôn tình lãng mạn cám dỗ này: Các nhà khoa học Anh đã đưa ra kết luận rằng tình yêu là một cái gì đó giống như chất gây nghiện. Tình yêu tạo sự say mê, dựa dẫm về tâm sinh lý và thậm chí còn có thể trở thành một hội chứng.
Chương 1: Hoắc Tuân. Tiết trời tháng chín thay đổi thất thường, một giây trước còn nắng đẹp, một giây sau đã mưa to như trút nước. Nhạc Dư cầm giáo án, bước ra khỏi phòng học, cho dù cô cẩn thận tránh mặt đất ngập nước vì mưa nhưng một tầng hơi nước mỏng vẫn phủ lên giày cùng bắp chân cô. Gió thổi ào ào khiến mặt cô có chút đau.
Năm Năm Ngứa Ngáy; Giới Thiệu. Đọc truyện hay ngôn tình sắc, ngôn tình sủng, ngôn tình tổng tài, ngôn tình cổ đại, ngôn tình xuyên nhanh, giới giải trí - showbiz. Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ.
Năm năm ngứa ngáy - Đang tiến hành - Trà Trà Đáng Yêu Giới thiệu truyện ngôn tình lãng mạn cám dỗ này: Các nhà khoa học Anh đã đưa ra kết luận rằng tình yêu là một cái gì đó giống như chất gây nghiện. Tình yêu tạo sự say mê, dựa dẫm về tâm sinh lý và thậm chí còn có thể trở thành một hội chứng.
Chín năm trước, ông và vợ cũ ly hôn trong thiện chí, vợ cũ thích nghệ thuật hơn, mà ông là một doanh nhân từ hai bàn tay trắng thành người đầy mùi tiền, giá trị giữa hai người càng lúc càng lớn, cuối cùng chỉ có thể chấm dứt cuộc hôn nhân kéo dài mười mấy năm này
Minh Hôn Không Phải Tôi Chứ. Chương 40. Minh Hôn không phải tôi chứ.Tác giả: Cửu MộcRaw: 57 chương hoànVăn án:Bát tự của Dương Hi vượt qua thử thách xung hỉ, c
p9ohY. Reads 934,638Votes 23,974Parts 71Complete, First published Sep 29, 2018Table of contentsSun, Sep 30, 2018Sun, Sep 30, 2018Tue, Oct 2, 2018Wed, Oct 3, 2018Fri, Oct 5, 2018Mon, Oct 8, 2018Thu, Oct 11, 2018Mon, Oct 15, 2018Thu, Oct 18, 2018Sun, Oct 21, 2018Tue, Oct 23, 2018Chương 11 Thật dâm đãng HSat, Oct 27, 2018Sat, Nov 3, 2018Wed, Nov 7, 2018Tue, Nov 13, 2018Sat, Nov 17, 2018Sat, Nov 24, 2018Mon, Dec 3, 2018Thu, Dec 6, 2018Sun, Dec 16, 2018Sat, Aug 3, 2019Fri, Jan 4, 2019Thu, Jan 10, 2019Sat, Jan 26, 2019Sat, Aug 3, 2019Thu, Feb 14, 2019Fri, Feb 15, 2019Sat, Feb 23, 2019Sat, Mar 2, 2019Sat, Mar 2, 2019Sun, Mar 10, 2019Sun, Mar 17, 2019Chương 32 Yêu đương vụng trộmMon, Apr 1, 2019Thu, Apr 4, 2019Wed, Apr 10, 2019Tue, Apr 16, 2019Thu, Apr 18, 2019Mon, Apr 22, 2019Sun, Apr 28, 2019Sat, May 4, 2019Mon, May 6, 2019Thu, May 16, 2019Fri, May 24, 2019Sun, Jun 2, 2019Wed, Jun 5, 2019Fri, Jun 14, 2019Sat, Jun 22, 2019Tue, Jun 25, 2019Mon, Jul 1, 2019Tue, Jul 2, 2019Fri, Jul 5, 2019Wed, Jul 10, 2019Chương 52 Thăm hỏi gia đìnhThu, Jul 11, 2019Fri, Jul 12, 2019Sat, Jul 13, 2019Fri, Jul 19, 2019Fri, Jul 19, 2019Mon, Jul 22, 2019Tue, Jul 23, 2019Wed, Jul 24, 2019Thu, Jul 25, 2019Sun, Jul 28, 2019Tue, Jul 30, 2019Fri, Aug 2, 2019Sat, Aug 3, 2019Sun, Aug 11, 2019Tue, Sep 3, 2019Thu, Sep 26, 2019Chương 90 - 94 hoàn chính vănFri, Oct 11, 2019Fri, Oct 25, 2019Phiên ngoại 15 - 20 HoànThu, Oct 31, 2019◆ Tác giả Trà Trà Đáng Yêu ◆ Raw + Convert Vespertine ◆ Edit Beta Manh ◆ Độ dài 94 chương + 20 ngoại truyện ◆ Thể loại Hiện đại, ngọt sủng, nhẹ nhàng, 3S 20+, HE Từ - NOTE Truyện có cảnh H nhạy cảm, mong các bạn cân nhắc kỹ trước khi đọc. Truyện được chuyển ngữ và đăng tải tại Vui lòng không re-up, chuyển ver, cảm ơn.
Tác giả Trà Trà Đáng Yêu Bộ ѕách Thể loại Sắc - 3S - H - 18+ Tình trạng Hoàn Thành Định dạng eBook prc pdf epub aᴢᴡ3 Lượt хem 5916 Từ khóa eBook prc pdf epub aᴢᴡ3 full Trà Trà Đáng Yêu Ngôn Tình Sắc Hiện Đại 3S Ngọt HE Văn học phương Đông Nguồn Giới ThiệuLưu ý “Ngứa ngáу” ở đâу không phải là ngoại NghĩaTựa truуện五年之痒 bắt nguồn từ cụm tiếng lóngSeᴠen-уear itch –ám chỉ hiện tượng “cạn tình” ѕau ᴠài năm уêu nhau của đôi truуện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên ᴠới cụm từ lóng,The ѕeᴠen-уear itch, haуBảу năm ngứa là câu chuуện ᴠề một cô nàng ѕợ được ѕợ mất khi có được quả táo ᴠàng trong taу, bỗng một ngàу nọ nàng ta nghĩ thông, ᴠứt bỏ ѕợ hãi ѕau lưng ᴠà quуết định gặm luôn quả táo đó ”>Cốt truуện đơn giản, thích hợp để đọc giải trí, có thể cất não ở nhà để não tạm thành cảm ơncác kim chủđã tài trợ mua raᴡ; cảm ơn người đẹpVeѕpertineđã hỗ trợ khâu chuуển hóa ѕang conᴠert; cảm ơn bạnHarperPᴠà nhiều bạn khác đã giúp mình check ѕủng ngọt ngaу từ đầu, đến chương 40 ᴠẫn chưa có ѕóng gió gì, nhỏ tiểu tam hỉ mũi chưa ѕạch nên có ᴠẻ không làm được điểm của truуện ᴠẫn là ѕủng ngọt, có H, đặc biệt truуện nàу được edit mượt, các chương H được đặt paѕѕ ᴠà edit khá tế điểm truуện quá nhẹ nhàng ᴠà ngọt nên hơi ngấу. Nhưng thật ѕự là mình ᴠẫn muốn đọc tiếp, có điều không có conᴠert đọc mà thôi. ^^***Vừa хuống máу baу, Nhạc Dư lập tức cởi ngaу hai cái áo khoác. Bởi ᴠì bến cảng quá nóng nực, cô thấу thoải mái hơn hẳn khi chỉ mặc một chiếc ѕơ mi mỏng mở bản ghi nhớ trong di động, trên cùng là tên khách ѕạn nơi Hoắc Tuân đang ở. Tuу được trợ lý Sử mách cho tin nàу, nhưng cô không tới thẳng cửa tìm người mà đã nhờ anh ta thuê hộ một phòng ở cùng tầng ᴠới Hoắc Tuân, định bụng tắm rửa một phen rồi mới tính tới ᴠiệc gâу bất đâу hai hôm, học ѕinh trường Bắc Hoài đến trường để nhận bảng điểm. Lớp 11-6 có hai em ᴠắng mặt, ấу là Lục Thương ᴠà Trình Hoan. Lục Thương có điểm đứng thứ nhất trong lớp, cao thứ năm toàn khối, tiến bộ ᴠượt bậc, còn Trình Hoan thì không có điểm, bởi ᴠì hôm trước Trình Hoan đã làm thủ tục thôi học, không cần nói cũng biết nguуên do. Nhạc Dư cố ý không đề cập đến hai cô cậu, điềm nhiên dặn dò những chuуện cần lưu ý trong kỳ nghỉ, giao bài tập rồi kết thúc buổi họp thêm Raiѕed Là Gì ? Từ Điển Anh Làm Sao Để Phân Biệt Riѕe Và RaiѕeKỳ nghỉ đông chính thức bắt kia Hoắc Tuân thường dành những ngàу đầu năm ở Bắc Hoài, đâу cũng là khoảng thời gian ѕớm chiều bên nhau hiếm hoi của anh ᴠà Nhạc Dư; năm naу anh dành thời gian cho cô trước rồi mới đi công tác ở cảng biển. Nhạc Dư không muốn ngồi chờ mà cũng chẳng muốn ᴠề Hồi Thành, thế là dứt khoát gói ghém hành lý rồi lén lút liên lạc ᴠới trợ lý Sử, định làm Hoắc Tuân bất họ đã хa nhau tròn nửa tháng. Cô nhớ anh, nhớ đến nao trên chiếc хe đón đưa do trợ lý Sử gọi đến, Nhạc Dư ngáp một cái, buổi ѕáng cô phải dậу ѕớm để lên máу baу, chuуến baу ngắn nên không kịp ngủ bù, naу ᴠừa ngồi thì mí mắt ѕụp хuống."Cô ơi, đến nơi rồi."Nhạc Dư ѕực tỉnh "Cảm ơn anh." Suýt nữa thì ngủ gật!Nhạc Dư хuống хe, đến quầу tiếp tân làm thủ tục nhận phòng, bởi ᴠì biết lúc nàу Hoắc Tuân không ở khách ѕạn, cô chẳng thèm che lấp, trước khi ᴠào thang máу còn đắc ý gửi tin nhắn cho anh "Em ᴠừa dậу хong, Bắc Hoài lạnh quá."Lúc cô ra khỏi thang máу, anh nhắn lại "Em kiểm tra máу ѕưởi đi, bụng rỗng thì đừng uống ѕữa."Cô cắn ngón taу, ѕau đó ᴠiết "Hôm naу em chuẩn bị đi gặp gian phu nàу, anh thử đoán хem đó là ai?"Hoắc Tuân trực tiếp gọi điện thoại, Nhạc Dư chột dạ ngắt máу, mất bò mới ᴠội lo làm chuồng "Lừa anh thôi. Đừng gọi, em đang đánh răng."Hoắc Tuân "Em mà còn nói ᴠớ ᴠẩn nữa là anh cho mông em nở hoa đấу."Cô ᴠô thức ѕờ mông, khẽ rầm rì "Người kia là anh chứ ai..." Nhưng nói nữa thì lại mất ᴠui, thế nên cô không nhắn Dư quét thẻ ᴠào phòng rồi mở ᴠali ra. Thời tiết ở hải cảng tuу không lạnh nhưng lại làm người dính dấp, không tắm một phen thì rất khó chịu. Cô cầm quần áo ᴠà đồ dùng ᴠào phòng tắm, chẳng hề trông thấу chiếc di động ở đầu giường đã ѕáng lên nhiều mục Tin Tức
Lưu ý Truyện có ĐẶT PASS. Vui lòng đọc kĩ phần Hướng dẫn để biết cách tìm/lấy pass. Chương 1 Hoắc Tuân Edit Beta Manh Thời tiết tháng Chín thay đổi rất thất thường, giây trước còn chan hòa ánh nắng, khéo giây sau trời đã đổ mưa giông. Nhạc Dư cầm giáo án ra khỏi phòng học, dù cô đã cẩn thận tránh mặt đất ngập nước mưa, nhưng vẫn có hơi nước phủ lên giày và bắp chân. Gió lớn thổi ào ạt khiến mặt cô nhoi nhói. Văn phòng cách phòng học không xa, chỉ mất khoảng năm phút đi bộ, nhưng vì thời tiết xấu, Nhạc Dư phải tốn gấp đôi thời gian để đến đó. “Vừa rồi là tiết cuối của cô à?” “Hả?” Nhạc Dư nhìn sang, người hỏi là Vương Thận, giáo viên chủ nhiệm lớp bên cạnh, cũng là người dạy môn toán cho lớp cô, “Vâng, hôm nay tôi hết tiết rồi.” “Cô có mang ô không?” Nhạc Dư lắc đầu “Không, nhưng tôi định đợi tới tiết bốn mới đi, chắc khi ấy cũng tạnh mưa rồi.” Khác với chức giáo viên bộ môn cô đảm nhiệm lúc trước, hiện tại cô có thêm năm trăm tiền lương mỗi tháng và chức danh “giáo viên chủ nhiệm”. Thân là giáo viên chủ nhiệm, cô đương nhiên không thể tự ý rời khỏi vị trí công tác, ít nhất cũng phải đợi đến khi lớp tự học kết thúc mới có thể đi. Vương Thận đang ngập ngừng muốn nói thì Dương Mai Mai ngồi trước bàn làm việc xen vào “Tất nhiên là phải đợi tới tiết bốn rồi, ai biết đám nhóc kia có làm chuyện xấu gì không chứ.” Nhạc Dư cười, không tiếp tục trò chuyện, cô còn có việc quan trọng hơn phải làm ký giấy xin nghỉ cho một học sinh trong lớp. Cô bé này tên Trình Hoan, là một nữ sinh vô cùng e lệ, có thành tích ngữ văn rất khá, cũng là cán sự do Nhạc Dư chọn. Trình Hoan nói trong nhà có chuyện nên muốn xin nghỉ hai ngày, cô không dám duyệt ngay, phải xác nhận lại với phụ huynh trước rồi mới cân nhắc đến chuyện ký giấy. Cô đã từng gọi số nhà của Trình Hoan ba lần, nhưng chưa lần nào có người bắt máy. Dương Mai Mai nghe tiếng quay đầu hỏi “Cậu gọi cho phụ huynh đấy hả?” Giáo viên dùng điện thoại bàn của phòng để xử lý vấn đề hoặc gọi cho phụ huynh, hoặc gọi cho lãnh đạo. “Ừ, mà chẳng có ai nghe máy cả.” “Cô cậu nào gây chuyện hay sao?” “Có em xin nghỉ hai ngày, tớ thấy không yên tâm nên muốn xác nhận lại.” “Cũng đúng, nếu xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm bây giờ.” Dương Mai Mai đẩy cặp kính treo trên sống mũi “Thế này đi, cậu bảo em ấy tự liên lạc với phụ huynh xem, nếu liên lạc được thì hãy tính tới chuyện xin nghỉ.” Nhạc Dư gật đầu “Cũng chỉ có thể làm vậy thôi.” *** Bước qua khúc quanh, dù tiết bốn đã bắt đầu được mười phút, Nhạc Dư vẫn có thể thấy lớp 11-6 đang ồn như vỡ chợ từ đằng xa. Hẳn có bạn tinh mắt nào đó đã mật báo cho cả lớp, thế nên chỉ trong nháy mắt, những bóng dáng nhốn nháo kia tức khắc trở về vị trí của mình. Nhạc Dư nhếch môi, vẫn rất nể nang cô đấy chứ. Sau một tiếng đồng hồ, cơn mưa đã bớt nặng hạt. Trên nền gạch men tỳ vết là những hố cạn chứa đầy nước mưa bay lả tả từ bên ngoài vào, khiến sàn nhà vừa trơn vừa ướt. Vì sợ trượt chân, Nhạc Dư bước rất chậm, hóa thành một bức tranh phong cảnh tươi đẹp trong mắt mấy cậu học trò, bốn phía như lặng đi, chỉ có mình cô là rõ nét. Đương nhiên, cảnh chỉ đẹp khi nhìn từ xa. Gương mặt Nhạc Dư đượm nét lạnh lùng, tuy khoảng cách có thể làm cô trông dịu dàng và mềm mại hơn, nhưng khi đến gần thì vẫn khiến người ta chùn bước. Ít nhất, khuôn mặt nghiêm nghị của cô rất có tiềm năng dọa sợ học sinh. Trong phòng học yên tĩnh là những cô cậu đang chăm chỉ học tập. Nhạc Dư biết thừa nhưng không nói gì, cô gọi Trình Hoan ra ngoài, giải thích sơ qua tình huống rồi đặt di động vào tay cô bé “Nếu có người bắt máy thì đưa di động cho cô nhé.” Trình Hoan đỏ mặt vì lo, khẽ khom người “Em cảm ơn cô.” Vì không muốn làm Trình Hoan căng thẳng, Nhạc Dư quay trở lại phòng học. Cô chắp tay sau lưng, đi quanh lớp một vòng, đây là lần đầu tiên cô làm giáo viên chủ nhiệm nên chưa quen việc lắm. “… Cô ơi?” Nghe thấy tiếng Trình Hoan, Nhạc Dư như trút được gánh nặng, rảo bước ra ngoài “Gọi được rồi hả?” “Vâng ạ.” Nhạc Dư nhận di động, bắt đầu trò chuyện với người đàn ông ở đầu bên kia. Cô chau mày suốt cả cuộc gọi, cảm thấy phụ huynh của Trình Hoan chẳng hề quan tâm đến con mình chút nào. Có nghỉ nhiều cách mấy cũng sẽ không làm trễ nải việc học đâu, sao có thể nói những lời thiếu trách nhiệm như vậy chứ? Thế giới bao la có muôn vàn chuyện lạ, chỉ sợ sau này cô sẽ gặp phải càng nhiều chuyện kỳ quái hơn. Kết thúc cuộc gọi, Nhạc Dư xoay người, thấy Trình Hoan còn đang đợi mình, cô nghiêm mặt nói “Cô đồng ý để em nghỉ học, nhưng thứ Sáu này em nhất định phải đến trường đúng giờ đấy nhé. Còn vấn đề gì nữa không?” “Dạ không ạ.” Nhạc Dư khẽ nâng cằm ” Vậy em vào tự học đi.” “Đúng rồi, cô ơi…” Trước khi về lớp, Trình Hoan đột nhiên quay đầu, “Vừa nãy có người gọi cho cô đấy ạ, em chưa kịp nói với cô thì bên kia đã cúp máy rồi.” “Không sao đâu, em vào lớp đi.” Nhạc Dư mở nhật ký cuộc gọi, trông thấy dãy số quen thuộc thì nhướng mày. Cô không gọi lại, chỉ cất kỹ di động rồi thong thả xuống tầng. *** Đến giờ tan trường, mưa vẫn còn chưa ngưng. Nhạc Dư từ chối ý tốt của Vương Thận, đi nhờ ô của Dương Mai Mai đến cổng trường đón xe, vẫy tay gần mười phút mới gọi được một chiếc taxi. Dương Mai Mai sống ở ngay sau trường học, sau khi dặn cô nàng đi đường cẩn thận, Nhạc Dư mới vội vã chui vào trong xe. Mưa đã rả rích cả ngày, thành ra bác tài cũng đâm thiếu niềm nở. Khu chung cư không cho phép xe lạ vào, Nhạc Dư xuống xe, băng qua những vũng nước đọng, đội mưa chạy vào phòng bảo vệ, mượn được chiếc ô cuối, về đến nhà thì hơn nửa chiếc sơ-mi cũng đã ướt rượt. Cửa vừa đóng lại, Nhạc Dư cởi cái áo ướt, chỉ giữ áo hai dây. Cô vắt áo lên tay, khom lưng đổi giày, một đôi giày da bóng loáng được xếp ngay ngắn bỗng lọt vào tầm mắt. Tốc độ thay giày của cô nhanh hơn hẳn. Lê dép bông vào phòng, Nhạc Dư thấy một ngọn núi nhỏ trên giường, sự mệt mỏi tích tụ cả ngày trời lập tức trào dâng. Cô quăng chiếc sơ-mi vướng víu rồi cởi tuột váy xuống, mặc độc áo hai dây và quần lót chui vào trong chăn, không nhiều lời mà chỉ gọi “Hoắc Tuân.” Gợi ý pass chương 2 Năm nay Nhạc Dư vừa lên chức gì? 16 ký tự Mục lục Chương 2 H →
Skip to content Năm năm ngứa ngáy Tác giả Trà Trà Đáng Yêu Raw Vespertine / Art Zipcy Edit Beta Manh & MDL Độ dài 94 chương + 20 ngoại truyện Thể loại Hiện đại, ngọt sủng, 3S, 20+, HE Giới Thiệu Sau năm năm ở bên Hoắc Tuân, Nhạc Dư bắt đầu “ngứa ngáy”. Lưu ý “Ngứa ngáy” ở đây không phải ngoại tình. Review 1 Review 2 Truyện CÓ pass, xì tai Trả lời gợi ý + Cho sẵn 01 chi tiết. Thông tin thêm —— Giải nghĩa 五年之痒 hay Năm năm ngứa ngáy bắt nguồn từ cụm tiếng lóng Seven-year itch, ám chỉ hiện tượng cạn tình hoặc chán cơm thèm phở sau bảy năm yêu nhau của đôi lứa dừng ở số bảy dựa theo một nghiên cứu khoa học nào đó, còn nghiên cứu ấy có đáng tin khum thì mình chưa có tìm hiểu. Tựa truyện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên với cụm từ lóng, The seven-year itch, hay Bảy năm ngứa ngáy. Đôi lời từ Manh Truyện nhẹ nhàng giản đơn, điểm xuyết thịt kho, thích hợp để đọc giải trí, có thể cất não ở nhà để não nghỉ ngơi. Chân thành cảm ơn các kim chủ đã tài trợ mua raw; cảm ơn người đẹp Vespertine vì đã convert; cảm ơn bạn HarperP, HoangTrotTrot và nhiều bạn khác đã giúp mình check typo. Lưu ý Edit phi lợi nhuận, vui lòng không share pass, bưng đi Mục Lục 01 02 03 04 05 06 07 08 09 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 Ngoại truyện Quá trình theo đuổi 01 02 03 04 05 06 07 08 09 10 11 12 13 14 Trước lần đầu tiên 15 16 Sau lần đầu tiên 17 18 Tuần trăng mật 19 20 ▬ Lời cuối truyện ▬ – 322 chữHẾT Post navigation
Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn thái Đang raSố chương 110Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 2 năm trước Truyện Vespertine Wikidich có 94 chương, thuộc thể loại hiện đại, tình cảm, 1x1, 3S, H 20+, HE. Nhân vật chính là Nhạc Dư và Hoắc Tuân, đã bên nhau suốt 5 năm nhưng Nhạc Dư bắt đầu "ngứa ngáy".Cụm từ "ngứa ngáy" ở đây không có nghĩa là ngoại tình. truyện "五年之痒" bắt nguồn từ cụm từ tiếng Anh "7-year itch" để miêu tả hiện tượng giảm sự say mê, chán nản trong tình yêu sau khoảng thời gian 5-7 truyện được đặt theo tên phim "The seven year itch". Đây là truyện H 1x1 hiếm hoi, hành văn mạch lạc, logic và có đủ thịt và sủng. Chốn đau thương, là chốn mầm mống của tình yêu trưởng thành.
Convert VespertineEditor Beta ManhCơ thể Hoắc Tuân nóng hầm hập, khi cái lạnh dán lên phía sau lưng, mí mắt anh giật giật, mắt còn chưa mở đã xoay người ôm lấy cơ thể gần như trần trụi kia."Sao lạnh thế này?""Em mắc mưa." Nhạc Dư khịt mũi, cuộn chân lên, bàn chân luồn xuống dưới vạt áo ngủ mềm mại, cọ lên bụng Hoắc Tuân. Nơi ấm áp nhất cơ thể anh lập tức sưởi ấm lòng bàn chân như Hoắc Tuân không phát hiện ra điều này, một tay anh túm chặt hai mắt cá chân mảnh khảnh của Nhạc Dư, tay kia sờ mái tóc dài, quả thực có chút ẩm ướt, "Em đi sấy tóc đi."Nhạc Dư lắc đầu, hỏi, "Anh về từ lúc nào thế?""Lúc gọi cho em khi vừa xuống máy bay.""Sau đó tới đây tìm em ngay sao?" Nhạc Dư vừa nói vừa cởi áo thuận theo tay anh, "Em cứ tưởng ngày mốt anh mới về, biết thế em qua bên kia luôn rồi." "Bên kia" là nhà của Hoắc Tuân, một căn hộ lớn hơn cái ổ của cô gấp mấy lần. Nơi đó quá rộng, hai người ở còn được, nhưng nếu chỉ có một người thì có vẻ trống trải. Bởi vậy, chỉ cần Hoắc Tuân đi công tác, Nhạc Dư sẽ tung tăng về đây ở mấy ngày. Khi Hoắc Tuân trở về, cô lại tung tăng tới căn hộ lớn để ở cùng rõ thói quen của cô, lần này trở về trước hai ngày, Hoắc Tuân chẳng thèm về nhà mà chạy thẳng đến "Ừ" một tiếng như đáp lời, hiển nhiên không muốn nói gì nữa. Anh kéo chân Nhạc Dư xuống, cơ thể hai người lập tức dính sát vào nhau. Gấp gáp xoa bóp cặp mông căng tròn, đầy đặn của Nhạc Dư, anh cúi đầu cắn lên đầu v* mềm mại cách một lớp áo lót."Đừng cắn, cởi áo ra giúp em đã."Bàn về việc cởi áo lót, Hoắc Tuân còn lưu loát hơn cả cô, chỉ trong nháy mắt, hai bầu ngực đã thoát khỏi trói Dư thích Hoắc Tuân hôn lên đầu v* của mình trước khi tiến vào, cũng hưởng thụ những cái liếm mút của anh. Ở bên nhau năm năm, bọn họ chẳng cần nhiều lời cũng biết đối phương muốn vòng chân qua eo anh, nâng cao thân dưới, môi âm hộ có chút ẩm ướt đón hùa quy đầu của anh, lên xuống vài lần, cả hai đều ướt nhạc Dư dạng rộng thêm một chút, nhẹ nhàng xoa tai Hoắc Huân, "Anh vào đi."Tầng tầng lớp lớp thịt hoa đã ướt đẫm, Hoắc Tuân tách môi hoa ra, đâm thẳng vào bên trong. Bàn tay anh xoa nắn âm vật, vừa đâm vừa xoa, dịch chảy nhiều hơn cả sương xuân, gột rửa cây gậy th*t cứng rắn."Chính chỗ đó đó", Nhạc Dư nâng cao bầu ngực, núm vú hồng nhạt sưng như hạt đậu, cô không ngừng cọ xát da thịt nhẵn nhụi để giảm bớt sự ngứa ngáy, "Mạnh một chút."Hoắc Tuân nghe lời mà động, hung hăng nhắm vào điểm mẫn cảm trong huyệt hoa của cô. Anh mạnh mẽ làm tình, nước bắn tung tóe khiến nơi giao hợp trở nên lầy lội như gặp mưa lớn, từng sợi lông mu ướt át bị cuốn vào trong huyệt hoa khiến Nhạc Dư vừa đau vừa tuần không làm tình, Nhạc Dư đã lên đỉnh hai lần nhưng Hoắc Tuân vẫn còn muốn. Anh lật người Nhạc Dư, đặt gối dưới bụng cô, bạnh mông cô ra, cắm gậy th*t đang đeo bao vào huyệt trong trơn chặt, càng làm càng sướng, chỉ có chút không thoải mái vì cách một lớp bao cao Dư bị đâm lao về phía trước, đầu v* bị đè, cô gạt tóc rối trên sống mũi về phía sau, vô thức áp eo xuống, nâng cặp mông vểnh lên, tiếng trứng dái đánh lên bờ mông vang dội. Cô rầm rì muốn nói chuyện, nhưng chỉ thốt lên ba chữ thôi cũng gập ghềnh đứt quãng, cổ họng khô khốc, chỉ có thể mặc anh cuốn mình vào vòng xoáy tình dục."Có nhớ anh không?"Khi hỏi chuyện, Hoắc Tuân đột nhiên đâm sâu vào trong, Nhạc Dư rên rỉ thật lâu mới qua quýt gật đầu nói nhớ. Anh cười sung sướng, động tác lại chẳng hề dịu dàng, thế công vừa nhanh vừa mạnh, kéo theo cả thịt huyệt quyến rũ chôn sâu trong vách hang ra "Anh cũng nhớ em lắm."Hễ cứ rảnh rỗi là lại nhớ cô, chẳng biết người phụ nữ này đã hạ cổ gì cho anh ra vào trăm cái, huyệt hoa chặt chẽ, cảm giác muốn bắn chợt kéo đến. Hoắc Tuân rên rỉ, đột nhiên đè mông Nhạc Dư, mười ngón tay vùi sâu trong cánh mông mềm mại. Giữa lúc eo không ngừng đong đưa, anh bắn tinh dịch đặc sệt vào bên tinh dịch tụ trĩu đỉnh bao, thần kinh Nhạc Dư lơi lỏng, lập tức lên đỉnh một lần nữa.*Sau khi tắm rửa, hai người ôm nhau nghỉ ngơi. Nhạc Dư nằm trong lòng Hoắc Tuân, hỏi "Lần này anh ở nhà được bao lâu?"Hoắc Tuân "Hai ngày."Vì bận rộn công việc, thời gian Nhạc Dư và Hoắc tuân ở bên nhau gần như có thể hình dung bằng từ "eo hẹp". Thường thường, cả hai còn chưa kịp ôm nóng người thì Hoắc Tuân đã bay ngày đã là một điều rất xa xỉ, mắt Nhạc Dư sáng lên "Hai ngày cơ á?" Sau đó, ánh sáng lụi tắt, "Ôi, nhưng em lại bận lên lớp mất rồi."Giáo viên chủ nhiệm không tự do bằng giáo viên bộ môn. Hoắc Tuân an ủi cô "Đáng nhẽ anh cũng phải tới công ty trong hai ngày này đấy." Ngụ ý là, cho dù cô rảnh thì chưa chắc anh đã có thời gian, cô không cần phải tự trách bản thân Dư đẩy mặt anh ra "Thà anh đừng nói còn hơn." Ngoài miệng chê bai, người vẫn ôm dính lấy ngáp một cái "Em mệt rồi.""Ngủ đi, mai anh sẽ gọi em dậy."Nhạc Dư lẩm bẩm "Còn chưa biết là ai gọi ai đâu."Sau khi trở thành giáo viên chủ nhiệm, cô cần mẫn hơn hẳn, nhưng Hoắc Huân đi công tác nửa tháng đương nhiên không biết điều nào anh cũng bận rộn như Truyện H tưởng không khó mà khó không tưởng luôn, đặc biệt là H Trung, từ ngữ vừa phải tinh tế vừa phải thực tế để thể hiện chất H, vốn từ còn phải đa dạng để thay đổi ngôn ngữ vì lặp từ khá nhiều QAQ.
truyện năm năm ngứa ngáy